Giới thiệu về cây Bồ Đề
Cây Bồ Đề còn có tên gọi khác là: cây Đề, cây Lâm Vồ ; có tên tiếng Anh là: Mock Bodhi trees và tên khoa học là: Ficus rumphii hoặc Ficus religiosa
Cây Bồ Đề thuộc họ thực vật: Moraceae (họ Dâu Tằm)
Chi tiết về cây Bồ Đề
Cây đề, được nhiều người gọi là cây Bồ-đề (Ficus religiosa), là một loài cây thuộc chi đa đề (Ficus) và có nguồn gốc ở Ấn Độ, tây nam Trung Quốc và Đông Dương về phía đông tới Việt Nam. Cây Bồ Đề là một loài cây rụng lá về mùa khô hoặc thường xanh lá bán mùa, cao tới 30 m và đường kính thân có thể tới 3 m.
Lá của cây Bồ Đề có hình tim với phần chóp kéo dài đặc biệt; các lá dài 10–17 cm và rộng 8–12 cm, với cuống lá dài 6–10 cm. Quả nhỏ giống quả vả đường kính 1-1,5 cm có màu xanh lục điểm tía.
Cây Bồ Đề gọi trong một số ngôn ngữ khác là cây Bo, Pipul hay Aśvattha, Assattha(tiếng Pali). Từ Aśvattha là theo tiếng Phạn; Śvaḥ có nghĩa là “ngày mai”, a chỉ sự phủ nhận, vàtha có nghĩa là “người hay vật dừng lại hay tồn tại”. Nhà triết học nổi danh thuộc hệ phái Advaitavedānta (Bất nhị phệ-đà) là Śaṅkara diễn giải tên gọi này là “Người hay vật không thể tồn tại giống như thế vào ngày mai”, cũng giống như toàn thể vũ trụ.
Loài cây này được mọi người cho là thiêng liêng bởi những người theo Ấn Độ giáo, Kì-na giáo và Phật giáo. Tương truyền thái tử Tất-đạt-đa Cồ-đàm ngồi thiền định dưới một gốc cây như vậy và đạt giác ngộ, trở thành một vị Phật. Từ đó mà cây này có tên bồ đề, vì Bồ Đề có nghĩa là Giác ngộ.
Hiện nay người ta có thể chiêm ngưỡng một cây Bồ Đề rất lớn tại chùa Đại Bồ Đề (Mahābodhi) tại Bồ Đề đạo trường (Bodhgayā), cách khoảng 96 km (60 dặm) từ Patna thuộc bang Bihar) của Ấn Độ. Đây là cây con của cây Bồ Đề mà ngày xưa Phật Thích-ca Mâu-ni đã ngồi thiền định 49 ngày sau khi thành tựu vô thượng chính đẳng chính giác. Cây này là điểm dừng chân của nhiều người hành hương, là tụ điểm quan trọng nhất trong bốn khu vực thiêng liêng đối với những người theo đạo Phật.
Cây Bồ Đề thời Phật thành Đạo đã bị vua Bengal là Śaṣaṅka phá hủy hồi thế kỉ thứ 7. Cây con được trồng kế nó cũng bị bão thổi trốc gốc năm 1876. Cây con ngày nay được lấy từ một nhánh của cây Bồ-đề gốc được vua A-dục tặng vua Tích Lan vào khoảng 288 TCN. Nó mang tên Śrī Mahā (“điềm lành và to lớn”). Ngày nay, tại cố đô Anurādhapura của Tích Lan (Sri Lanka), cây Bồ-đề đó vẫn còn xanh tốt và thời điểm trồng này làm cho nó trở thành cây già nhất trong số các thực vật có hoa có thể kiểm chứng được tuổi.
Lá cây Bồ Đề hẹp hình tim với đầu lá kéo dài thành dài 2-5cm ở đỉnh, cuống lá dài 6–10 cm, màu xanh lục đậm làm nổi bật gân lông chim. Lá non có màu hơi đỏ, khi già màu lá dần chuyển sang xanh.
Hoa Bồ Đề nở từ tháng 2 kéo dài đến khoảng cuối tháng 4 thì bắt đầu kết quả. Hoa đơn tính, nhỏ có hình cầu và có màu đỏ và quả Bồ Đề có hình cầu, nhỏ với đường kính 1-1.5cm, không có cuống, mọc thành từng chùm. Qủa khi non có màu xanh lục và dần chuyển sang màu tím khi già. Mùa quả là vào khoảng tháng 5-6.
Cây Bồ Đề có khả năng thích nghi rộng, ưa sáng, chịu rét tương đối khỏe nhưng không chịu được khi sống trong nhiệt độ cao và khô hạn kéo dài. Cây phát triển tốt trên đất sâu ẩm, tơi xốp, đất trồng lúa nương sau 1-2 vụ. Cây được sử dụng đẻ tạo cây bonsai, tạo tiểu cảnh cho hòn non bộ vì đặc điểm sống dễ, thân cành mềm dẻo, dễ uôn thành hình thù mà người chơi thích. Cây có khả năng tái sinh bằng hạt hoặc giâm cành ở môi trường có ẩm độ thích hợp.
Ngoài ra còn được trồng ở các công viên, trên một số vỉa hè đô thị, khuôn viên công sở, được trồng làm cây bóng mát ở nhiều đình chùa, sân vườn hay làm đẹp cho các quán cafe, nhà hàng sân vườn, tạo cảnh quan xanh cho môi trường…
Mọi chi tiết, thắc mắc, xin vui lòng liên hệ:
CÔNG TY CÂY CẢNH HÀ NỘI.
Chưa có đánh giá nào.